---------------
Sự đời như tấm rèm buông
Khép rồi mọi sự vô thường trôi đi
Nhẫn tâm, vô cảm thế thì
Công minh còn có là gì nửa đâu
Ngoài kia lất phất mưa ngâu
Oan khiêng nghiêng ngã còn đâu chữ “Bằng”
Bao nhiêu phận số bẽ bàng
Hẩm hiu chịu kiếp trái ngang giữa đời
Lời kêu đâu thấu đất trời
Nên bao mòn mỏi đành trôi xuôi dòng
Chữ "Tâm" ai đó còn không?
Hay là thành thứ hàng rong bán rồi?
Bạc tiền, nhân nghĩa trong đời
Như hai thái cực tách rời xa nhau
Cho nên cay đắng bể dâu
Chìm trong biển khổ đến đau đớn lòng
Thương bao số phận long đong
Làm thân bèo bọt giữa dòng nhiễu nhương.
--------------
Đoàn Công Thiện
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét