Translate

Thứ Năm, 25 tháng 7, 2013

LỠ LÀNG (Thơ)



              LỠ LÀNG

Đoàn Công Thiện

Thương em một lần đi lạc lối.
Đường không đến được bến bờ vui.
Sông buồn con nước lặng trôi.
Thân em như cánh hoa rơi giữa dòng.

Đò một chuyến lỡ làng duyên phận.
Gánh xuân đời một bận sang sông.
Trắng trong số kiếp hoa Hồng.
Đem trao tặng hết giờ không còn gì.

Tình chợt đến rồi đi đi mãi.
Lửa ái ân nồng cháy hôm nào.
Giờ như một giấc chiêm bao.
Tỉnh ra mới thấy lòng nao nao lòng.

Đời cô quạnh phòng không bóng chiếc.
Tháng năm dài biền biệt cánh chim.
Trách người lòng dạ bạc đen.
Mãi theo trăng gió rồi quên lối về.

Lời nguyện ước non thề biển hẹn.
Một thời yêu không vẹn chữ tình.
Bóng kia nay đã xa hình.
Đêm về vò võ một mình với đêm.

Tuổi xuân rơi bên thềm nắng xế.
Bóng thời gian kế cận chiều thu.
Đường đời vắng tiếng tình ru.
Bước chân hẫng hụt về đâu bây giờ.

Lối không đến bến bờ hạnh phúc.
Bởi lòng người lắm lúc dối gian.
Thôi thì chịu cảnh bẽ bàng.
Đắng cay một bận sang ngang không thành.
---------------
Đã đăng trong tạp chí Chiêu Anh Các

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét